Bi kịch người đàn ông cả đời phải treo mình trên dây
Đã gần nửa thế kỷ trôi qua, bà Cao Thị Thu Hương (SN 1966, trú số nhà 22, ngõ 162 đường Đặng Châu Tuệ, tổ 2, khu 7B, phường Quang Hanh, TP Cẩm Phả, Quảng Ninh) luôn vất vả chăm sóc cho em trai là ông Cao Bá Quát (SN 1969). Để tránh em bị tổn thương cơ thể do co giật, bà phải treo ông Quát trên hệ thống dây dợ chằng chịt.
Bà Hương tâm sự, gia đình bà có 4 chị em, khi ông Quát đẻ ra được 1 tháng 6 ngày thì trúng gió tím đen cơ thể, phải đưa lên bệnh viện. Điều trị được 13 ngày thì sức khỏe ổn định, nhưng chỉ sau đó 10 ngày, ông Quát lại lên cơn co giật. Từ đó, gia đình đưa ông đi bệnh viện đều đặn như cơm bữa.
Mặc dù vậy, tình trạng của ông vẫn ngày càng nặng hơn, dù người thân đã tìm đủ mọi cách chạy chữa nhưng không có kết quả. Tại Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), bác sĩ kết luận ông bị tăng trương lực cơ và viêm màng não biến chứng.
Do bệnh tình khó chữa, kinh tế lại eo hẹp, gia đình đành xin chuyển con về nhà tự chăm sóc.
"Ngày lấy chồng, tôi khóc xin chồng dọn về ở cùng nhà ngoại để tiện chăm sóc em trai. Những đêm ở nhà, em lên cơn co giật, phải có người nằm cạnh ôm ghì lại", bà Hương nghẹn ngào.
Do nằm giường quá lâu, lưng và mông ông Quát lở loét, trầy da. Từ đó, bà Hương tìm cách treo em lên hệ thống dây cách mặt giường khoảng 30cm. Việc này giúp ông Quát đỡ đau mỏi cơ và tránh những cơn co giật khiến cơ thể cọ nhiều vào chiếu, gây loét da lưng.