Chồng mất đã 2 năm, giờ tôi phân vân trước một lời cầu hôn rất hứa hẹn

Sau khi chồng tôi mất, áp lực tài chính của gia đình dồn hết lên vai tôi. Mẹ chồng bị liệt cần tôi chăm sóc...

Tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ tội nghiệp. Chồng tôi mất trong một vụ tai nạn xe cách đây 2 năm. Tôi đã nói với anh ấy hàng trăm lần rằng đã uống rượu thì không được lái xe, nhưng anh ấy không nghe, kết quả là chồng tôi ra đi vĩnh viễn.

Sau khi chồng tôi mất, áp lực tài chính của gia đình dồn hết lên vai tôi. Mẹ chồng bị liệt cần tôi chăm sóc. Tiền thuốc của bà hàng tháng vài triệu, tôi phải trả. Bố chồng tôi chỉ lo được cho bản thân đã là tốt lắm rồi. Con tôi thì nhỏ, đang học tiểu học, hàng tháng cũng cần đóng tiền ăn, tiền học. Ngoài ra, vợ chồng tôi còn đang nợ tiền mua nhà, bây giờ chồng mất, mình tôi gánh nợ.

Bố mẹ tôi bảo tôi phải ôm con mà bỏ đi thôi, nhưng tôi có thể bỏ đi sao? Những trách nhiệm này có thể để lại cho bố mẹ chồng tôi không? Những trách nhiệm này do chồng tôi để lại, tôi nên gánh vác thay anh ấy.

Tôi băn khoăn không hiểu mình có gì tốt mà lại nhận được một lời cầu hôn đầy hứa hẹn như vậy. (Ảnh minh họa: Sohu).

 Tôi là một bà nội trợ ở nhà nhiều năm, giờ đột ngột cần đi làm, tôi không biết phải làm gì. Tôi được một người bạn giới thiệu vào làm nhân viên bán hàng, lương chỉ có vài triệu mỗi tháng, nhưng có thêm đồng ra đồng vào còn hơn không. Bố mẹ đẻ tôi phải hỗ trợ tôi rất nhiều, bố mẹ chồng tôi cũng biết điều đó. Nên hai ông bà bảo tôi tái hôn đi cho đỡ khổ.

Ông bà mai mối cho tôi một người, nhưng tôi từ chối. Tôi không muốn đi thêm bước nữa, biết người ta có thương con tôi như tôi thương nó hay không. Vả lại bố mẹ chồng tôi đã già rồi, nếu tôi đi lấy chồng khác thì lại phải theo chồng, ai sẽ ở lại đây chăm sóc cho họ? Bởi vậy tôi từ chối không chút đắn đo.

Nhưng một thời gian trôi qua, bố mẹ chồng tôi nói rằng người đàn ông đó vẫn thích tôi, và lại hỏi tôi có muốn ở bên anh ấy không. Người đàn ông đó hiện đang sống khá tốt, và tính cách cũng rất ổn, là người có trách nhiệm và ấm áp.  Tôi từng nhìn thấy người đàn ông đó đưa một bà cụ qua đường nên bản thân cảm thấy khá thiện cảm. Chỉ có điều, anh ấy thấp, còn chưa cao bằng tôi, trong khi tôi cao hơn 1m6.

Xét cho cùng, tôi vẫn còn rất trẻ, và tôi có thể lại sống hạnh phúc nếu tái hôn, nhưng cũng có thể rơi vào bất hạnh chồng chất nếu lựa chọn không đúng. Bố mẹ chồng tôi nói họ tôn trọng sự lựa chọn của tôi, nhưng tôi không muốn bỏ họ lại trong tuổi già cô quạnh.

Người đàn ông đó gần đây lại xuất hiện ở nhà tôi. Biết được những lo lắng của tôi, anh ấy đưa ra 3 lời cam kết:

- Sẽ vẫn để tôi yêu thương và cùng tôi qua lại chăm sóc bố mẹ chồng cũ như bố mẹ đẻ của tôi nếu chúng tôi kết hôn.

- Sẽ yêu thương con tôi như con đẻ của anh ấy. Ngay cả sau này chúng tôi có thêm con, anh ấy cũng không phân biệt đối xử hay để con tôi phải chịu thiệt thòi.

- Sau khi kết hôn chúng tôi sẽ chăm chỉ làm ăn, tiền bạc là của chung và sẽ cùng nhau cố gắng vì hạnh phúc gia đình.

Tôi thật không tin nổi mình có gì mà lại khiến người đàn ông đó đưa ra những cam kết như vậy chỉ để cưới được tôi về làm vợ. Thực lòng thì anh ấy khiến tôi rất cảm động. Hiện tại tôi còn đang nợ nần nhiều, có một người chồng như vậy rõ ràng là giảm được gánh nặng rất lớn cho tôi. Tôi có nên đồng ý hôn sự này hay không trong khi nếu để nói là yêu thì tôi chưa yêu anh ấy.

Tôi sợ việc mình đồng ý chỉ là vì dựa trên những toan tính, rồi sẽ lại khổ sở về sau. Tôi muốn đưa ra một lựa chọn mà không phải cân nhắc đến chuyện người khác sẽ nghĩ gì, nhưng thực sự vẫn là quá khó... Tôi nên lựa chọn thế nào?

Theo Dân trí